Đây là giai đoạn Riley bước vào tuổi thiếu niên đầy màu sắc, đầy lay động và cả biến động.
Cảm xúc mới, thử thách mới
Pixar là 1 trong những hãng phim hoạt hình thành công nhất thế giới, đã ghi dấu ấn với những bộ phim tuyệt vời như Toy Story (Câu chuyện đồ chơi), Cars (Vương quốc xe hơi), Finding Nemo (Đi tìm Nemo), Monsters University (Lò đào tạo quái vật)... và gần đây nhất là Inside Out - từng thu về gần 860 triệu USD doanh thu trên toàn cầu và đoạt giải Oscar cho Phim hoạt hình hay nhất.
Bí quyết thành công của Pixar nằm ở công nghệ tiên tiến, nội dung sáng tạo, nhân sự tài năng và lòng đam mê nghệ thuật.
Phần 2 của Inside Out sẽ đưa người xem trở lại với tâm trí của Riley (Kensington Tallman lồng tiếng), cô bé giờ đây đã 13 tuổi. Trụ sở cảm xúc đang trải qua một cuộc "đại tu" bất ngờ để chào đón những cung bậc hoàn toàn mới: Lo âu, Ghen tị, Chán nản và Xấu hổ. Trong khi đó, Vui vẻ, Buồn bã, Giận dữ, Sợ hãi và Ghê tởm, những người đã điều hành trụ sở một cách hiệu quả từ lâu, không biết phải cảm thấy thế nào khi Lo âu xuất hiện. Và có vẻ như cô nàng không đơn độc.
Sự xuất hiện của những cảm xúc mới đặt ra nhiều thử thách cho Riley và những người bạn trong đầu cô bé. Lo lắng khiến Riley do dự và thiếu tự tin, Ghen tị khiến cô bé ganh đua với bạn bè, Chán nản khiến cô bé mất đi động lực, và Xấu hổ khiến cô bé thu mình lại. Những cảm xúc này không chỉ gây rắc rối cho Riley, mà còn khiến Vui vẻ, Buồn bã, Giận dữ, Sợ hãi và Ghê tởm, phải học cách thích nghi và hợp tác với nhau để giúp Riley vượt qua những khó khăn.
Phần 2 này quy tụ dàn diễn viên lồng tiếng tài năng, bao gồm Amy Poehler tiếp tục đảm nhận vai Vui vẻ, Phyllis Smith vai Buồn bã, Lewis Black vai Giận dữ.
Trong khi đó, Tony Hale thay thế Bill Hader cho vai Sợ hãi, Liza Lapira thay thế Mindy Kaling vai Ghê tởm. Maya Hawke, Ayo Edebiri, Adele Exarchopoulos và Paul Walter Hauser lần lượt lồng tiếng cho Lo âu, Ghen tị, Chán nản và Xấu hổ.
Lần này, bộ phim do Kelsey Mann chỉ đạo, thay thế người sáng tạo là Pete Docter. Anh cho biết mình rất phấn khích khi đảm nhiệm vai trò này trong Inside Out 2: "Mỗi bộ phim chúng tôi làm ở Pixar đều có tiêu chuẩn cao. Mọi chuyện đã như vậy kể từ ngày đầu tiên, cảm thấy áp lực khi phải làm điều gì đó tuyệt vời. Tôi đã từng làm việc cho Monsters University và giờ lại đang theo bước chân của Pete Docter. Tôi không cảm thấy gì ngoài sự phấn khích. Tôi muốn làm anh ấy tự hào. Tôi muốn làm tất cả những người yêu thích bản gốc tự hào. Tôi phấn khích hơn là sợ hãi".
Mở rộng thế giới và chiều sâu cảm xúc
Phần mới này tiếp tục phát huy thế mạnh của phần trước trong việc xây dựng một thế giới cảm xúc đầy sáng tạo và độc đáo. Ý tưởng "27 cảm xúc" của Pete Docter được khai thác thêm, mang đến cho khán giả cái nhìn sâu sắc về sự phức tạp của tâm trí con người.
Bộ phim không chỉ tập trung vào những cảm xúc tích cực như Vui vẻ, mà còn khai thác cả những cảm xúc tiêu cực như Buồn bã, Giận dữ, Lo âu, Ghen tị, Chán nản và Xấu hổ.
Đây là một bộ phim về tuổi mới lớn, vì vậy nó không né tránh những thử thách và khó khăn mà Riley phải đối mặt. Bộ phim cho thấy cách Riley học cách đối mặt với những cảm xúc tiêu cực, vượt qua những thử thách và trưởng thành hơn. Thông qua hành trình của Riley, bộ phim truyền tải thông điệp ý nghĩa về tầm quan trọng của việc chấp nhận và quản lý cảm xúc, đặc biệt là trong giai đoạn tuổi mới lớn đầy biến động.
Giống như phần trước, Inside Out 2 hướng đến việc giáo dục trẻ em về cảm xúc của bản thân và giúp người lớn hiểu những điều có thể đã diễn ra trong tâm trí chúng trong nhiều năm, nhưng chưa bao giờ được diễn đạt thành lời. Bất kỳ ai từng trải qua nỗi lo âu đều sẽ hiểu rõ cảm giác này: Không thể ngừng suy nghĩ, tay chân lạnh toát, tim đập liên hồi. Cảm giác rằng điều gì đó tồi tệ sắp xảy ra, mặc dù thực tế nó không bao giờ xảy ra. Tiếng rìrầm liên tục trong lồng ngực và dưới đáy họng. Với những triệu chứng thường gây suy nhược như vậy, thật khó để nhìn thấy bất kỳ tia sáng nào từ sự lo âu.
Nhưng với Amy Poehler thì có. "Lo âu cung cấp cho chúng ta rất nhiều thông tin" - cô nói về sự xuất hiện của cảm xúc mới Lo âu-"Nó thực sự có thể giống như một động cơ thúc đẩy chúng ta làm việc và nó không hoàn toàn xấu".
"Nhưng điều đáng tiếc là khi sự lo âu kiểm soát mọi thứ và ngăn cản chúng ta khỏi niềm vui mà chúng ta đáng có hoặc thậm chí cản trở các mối quan hệ, chẳng hạn như khi nó thực sự khiến chúng ta khép mình lại. Một chút lo âu là bình thường, đó là lý do tại sao chúng ta tồn tại. Sẽ ổn thôi nếu bạn hơi thận trọng hoặc có cảm xúc đó về thế giới. Thế giới là một nơi đáng sợ và có rất nhiều điều để lo lắng".